Mọi người ơi, cho em xin lời khuyên với ạ…
Chuyện là em sắp cưới chồng, nhưng thật lòng em đang rất mệt mỏi và bối rối.
Chồng sắp cưới của em là người hiền lành, ít nói, sống khá nội tâm và rụt rè. Nhưng càng gần ngày cưới, em càng cảm thấy sự hời hợt và thiếu chủ động của anh ấy khiến em kiệt sức.
Ví dụ rõ ràng nhất là hôm đi chụp ảnh cưới, suốt buổi hôm đó anh ấy gần như không nói chuyện với ai. Mấy anh chị ekip chụp hình thì nhiệt tình, vui vẻ, tạo không khí rất thoải mái, vậy mà anh ấy vẫn cứ… im lặng. Ai hỏi gì thì trả lời đúng câu đó, không hỏi thì thôi, đứng đó như người vô hình.
Nói chuyện thì lạc đề, không ăn nhập với ai hết, khiến em vô cùng ngượng và khó xử.
Em cũng đã góp ý, chỉnh sửa, khuyên bảo rất nhiều lần rồi, nhưng anh ấy gần như không thay đổi.
Làm việc gì cũng phải chỉ từng li từng tí, còn không thì rất hời hợt và thiếu tập trung, như thể không có trách nhiệm với bất cứ điều gì.
Gia cảnh anh khó khăn, điều đó em đã biết và chấp nhận. Em không nề hà chuyện cùng nhau bắt đầu lại từ con số 0. Nhưng cái em sợ không phải là nghèo, mà là ở bên một người mà mình phải gồng gánh mọi thứ, từ cảm xúc đến hành động, từ tinh thần đến trách nhiệm.
Hồi mới quen, em thấy anh cũng không đến nỗi. Nhưng càng ở gần, em càng nhận ra những điểm khiến mình mỏi mệt và mất dần hy vọng.
Bây giờ, đám cưới đã cận kề, nhưng trong lòng em chỉ thấy một nỗi buồn và sự do dự ngày càng lớn.
Liệu em có đang quá khắt khe? Hay là em đang tỉnh táo để nhận ra người này thật sự không phù hợp để cùng đi đường dài?
Thật sự, em rất muốn từ bỏ, nhưng lại sợ làm tổn thương hai bên gia đình. Em rối lắm…
Các chị ơi, em nên làm gì lúc này? Mong được nghe chia sẻ thật lòng từ những ai đã từng trải qua cảm giác như em...